Thơ PHẠM ÁNH
Vườn quê thơm hương đất
Réo rắt sau cơn mưa
Dế hát bãi cỏ ngọt
Đã thành lời của đêm.
Bên luống rau bụi ớt
Bên hàng cau hàng dừa
Ngân nga như khúc nhạc
Thấm vào lòng đêm sâu.
Tiếng dế thành ký ức
Lặng lẽ trong lòng tôi
Mỗi lần xa quê mẹ
Đêm từng đêm có lời.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét