Văn Quang nói:"Đêm ngủ không được, nổi hứng sáng tác một đoạn văn gọi là... ghi chép"
Ghi chép của VĂN QUANG
Trên bầu trời vô số những vì sao - Chẳng ai có thể biết một ngôi sao sinh ra từ lúc nào. Nhưng hãy dành ít nhất một đêm trong cuộc đời nhìn lên bầu trời để thấy sự sinh tồn của những vì sao. Rồi có một lần như thế – một lần tình cờ nhận ra một ngôi sao băng – mà nhiều người vẫn bảo rằng : Sao chết, mà đó là cái chết cho những điều ước.
Có một đêm không thể ngủ. Với tay mở cánh cửa sổ, lơ đãng nhìn lên bầu trời đặc quánh những vì sao - chợt nhớ nồi đậu luộc đặt trước sân nhà mấy chục năm về trước, khói cay xè đôi mắt, rồi hướng mắt lên bầu trời đêm ấy nghe ba kể sự tích và cả tên của các chòm sao mà ông còn nhớ trong những ngày nằm ngửa trên đống rạ cũng đã thuộc về mấy chục năm về trước, khi ông còn là một cậu bé chăn bò ở vùng quê lúa. Ba bảo : Đây là chùm sao con Gà. Đây là chùm sao con Gấu. Đây là chùm sao Lưỡi cày. Đây là chùm sao ……. Chỉ có thế mà nhớ – Nhớ đến tận bây giờ.
Đêm không ngủ ngắm sao. Chợt nhận ra vì sao nào cũng sáng, cũng đẹp. Hóa ra đêm nào mỗi vì sao đều sáng ở nơi nó vẫn sáng từ những ngày rất xưa và vẫn đẹp như thế đã rất lâu – nhưng có mấy ai biết, có mấy ai nhận ra khi mãi miết cơm áo, gạo tiền – mệt nhoài mỗi ngày, để đêm về vùi mình vào chăn gối, khét ngọt giọt mồ hôi, rồi lại đợi một ngày mới để …. gạo – tiền – cơm – áo.
Đêm không ngủ ngắm sao. Chợt nhận ra có ngôi sao vừa lìa đời. Người ta bảo, đó là ngôi sao băng. Người ta cũng bảo, mỗi lần nhìn thấy sao băng hãy tự cho mình một điều ước, và có thể không chắc chắn lắm nhưng ít nhiều cũng toại nguyện. Vậy là ước …
… Ước gì có nhiều tiền để thỏa cơn khát vì thiếu thốn chứ chẳng vì nghèo. Nhưng rồi bỗng giật mình khi nhận ra rằng : tiền bấy nhiêu đó thôi cũng đủ. Bởi lẽ mấy năm rồi chưa một lần thiếu tiền đổ xăng, đâu có thiếu điếu thuốc thơm kèm ly cà phê sữa nhiều đường, và cũng chưa lần nào thiếu dăm ba xị đế, có thêm con mực khô một nắng ở quê gửi vô cho, mời bạn mỗi chiều cao hứng. Vậy thì cắc cớ gì đêm không ngủ được, có một ngôi sao băng, lại ước có thêm tiền. Uổng phí lời ước lắm !
Đêm không ngủ ngắm bầu trời đặc quánh những vì sao, có ngôi sao băng vừa về với đất mẹ – chợt nảy ra một điều ước khác. Ước gì trong cuộc mưu sinh có chút chức - quyền. Vậy mà thoáng nghĩ thế thôi mà giật thót mình, rồi nghĩ : Không ai cũng thế, nhưng đâu thiếu kẻ có chức, có quyền mỗi lần trước cấp trên là đứng đi không thẳng ; lưng gập, nín thở, miệng nở nụ cười, dẫu lòng chẳng muốn. Còn tai trái thì mở ra chờ những lời nỉ non, nịnh hót – còn tai kia gập lại bởi chẳng dám nghe tiếng oán than, hờn trách của những người dưới cấp … Thôi, có sướng ích gì mà ước cái điều không đáng có. Thôi thì mình cứ là mình để được thẳng lưng, đi đứng đàng hoàng, khóc cười bằng chính cảm xúc của mình.
Đêm không ngủ ngắm những vì sao. Nhận ra có ngôi sao băng vừa mang cho trần gian thêm một điều ước. Mong ước ấy chẳng phải tiền và địa vị – mà ước mình sống sao cho cốt cách, tròn bổn phận làm con. Hơn 40 năm được sinh ra trong cuộc đời này – vậy mà khi mái đầu đã ngã bạc thì vẫn có mái đầu đã bạc hơn chăm chút ngày lại ngày hai bữa cơm rau mắm. Chưa được làm cha nên chẳng biết suy nghĩ của người mẹ thế nào ! Nhưng được làm con nên hiểu tấm lòng người mẹ mênh mông lắm. Có lúc tự hỏi – sao lúc nào mẹ cũng coi mình là đứa trẻ lên 3, lên 4 – dẫu sáu mươi năm cuộc đời – như người ta vẫn nói, thì mình đã ở phần thừa.
Đêm không ngủ có ngôi sao băng. Cứ ước sao người đàn bà đã qua xa cái tuổi bảy mươi, không mỏi mệt trước bao thăng trầm của cuộc sống ; không thôi yêu thương những đứa con đã bạc mái đầu vẫn ngày hai buổi mưu sinh kiếm sống ; không tủi thân khi xếp lại đĩa trái cây, thắp nén hương thơm nhớ về người chồng quá cố ; nhưng hãy cứ dỗi hờn khi đứa cháu chẳng thèm mời bà nội bịch mía ghim, dẫu vẫn biết rằng hàm răng già chỉ còn sót lại mấy chiếc đã lung lay…
Đêm trắng đêm thức cùng bầu trời đặc quánh những vì sao, chợt nhận ra lòng mình thổn thức khi sống hoài mà chưa trở thành con người tử tế. Chợt thèm được làm một ngôi sao băng mình đã thấy đêm qua ….
Con gà trống tía độc thân cất tiếng gáy. Đêm giật mình làm những vì sao vỡ vụng, tan biến - để chỉ còn một bình minh đầy ắp ánh sáng của mặt trời tươi rói như là mới mọc lần đầu tiên và duy nhất trên cõi trần gian này …