Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

TAO GỞI HÀ BÁ GIỮ RẦU

BÁ PHÙNG

Hồi đó, mình ở …cọp với các đàn anh Văn 11.

Buổi sáng thấy trước lối lên nhà B5, anh Lin với một nhóm đông lắm hình như gồm các anh: Phạm Bai, Phan Tiên Minh, Huỳnh Hiểu, Nguyễn Văn Bình (tức Bình đại úy) Lê Công Bình (bọn đàn em hay trộm vía gọi là Bình cổ rụt), xớ rớ ở đó còn có anh Phạm Ánh, anh Thiệu nữa. Cả đám ố rô chuyện hôm qua anh Lin nhậu say về liệng mất cái xe…

Anh Lin khi đó hãy còn đừ xừ lừ, bằng chứng là ổng nằm tắm nắng ngay cu lơ ở đám cỏ mà đám thi sĩ ký túc hay ngâm nga “cỏ non xanh quá không nỡ gặm” (cái câu này thằng nào cũng đòi giữ bản quyền, mặc dù theo mình nó thuộc về một thằng không làm thơ bao giờ là thằng Hiệp Văn 12).

Mặc kệ bọn bằng hữu truy vấn, Lin ta vẫn một mực nói đúng một câu - Tao gởi Hà Bá giữ rầu!

Riết một hồi mình cũng lắp ghép được câu chuyện… Số là đêm hôm qua, chả hiểu cơ duyên nào mà Lin ta đi uống rượu tuốt luốt ngoài phố, đến nửa đêm mới bò về đến ký túc xá (thật sự bò về vì đầu gối, cùi chỏ sây sát hết trơn, mình mẩy lấm lem). Nhưng điều kỳ diệu là chai rượu đầy nhóc thì không bể, túm trộn rau riếc gì đó buộc bằng dây thun còn dính trên cổ tay.

Bằng cái giọng Quảng Ngỡi nặng trịch, anh Phạm Bai vừa gằn gằn giọng, vừa lay lay anh Lin:

- Mày nhớ lại coi. Khuya như vậy mày gởi ở đâu… Hà Bá là thằng nào?

Có lẽ đã đủ ấm, đủ tỉnh nên anh Lin lồm cồm bò dậy, lục lục trong túi quần lôi ra một con dế đại tướng, châm lửa hút, đoạn mỉm cười:

- Tao gởi xuống hồ Xuân Hương. Hay hông… Tao mệt quá, lái xe không được, dắt cũng không được. Mà lỡ bỏ quên trên đường là mất cái xe của thằng Bai. Nên tao đẩy luôn xuống hồ, chỗ gần nhà hàng Thanh Thủy đó… Giờ ra đó kéo lên, sẵn mò bồm bộp nấu cháo nhậu luôn.

Cả đám nghệch mặt ra, khi hiểu chuyện thì hô hô cười rộ rồi dắt nhau đi lôi cái xe lên. Cái xe được lôi lên rất nhanh, sẵn đông quân, cả đám còn mò được cả đống bồm bộp, chuyện này rảnh rỗi kể sau vậy.
 — với Thong Huynh và 2 người khác.