Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

GIÁNG SINH TRẮNG- MÙA ĐÔNG XƯA ẤY LẠI VỀ

TULIP PHAN TRÀ GIANG

Năm giờ sáng thức dậy, như thường lệ, tôi đến bên cửa sổ, đưa tay hé mành cửa, lòng ngập tràn niềm vui.  Quang cảnh Giáng Sinh năm xưa bao trùm khu xóm vắng.  Một vài chiếc ô tô chuyển động rời nhà sớm…đi cày (trước tôi).  Bầu trời xám xịt, gió rít mạnh từ chiều tối hôm qua, càng lúc càng mạnh, tuyết rơi, không dữ dội, chỉ đủ cho lòng tôi vui.  Chưa có năm nào ngoại lệ, cứ đến trước lễ Giáng Sinh, dù thời tiếc trước đó ấm áp, đẹp đẽ thế nào chăng nữa, thì cái lạnh, cái “u ám” của trời Đông năm xưa, cái đêm Thiên Chúa Giáng Thế làm Người lại tái hiện, tôi bỗng hân hoan làm sao ấy…tựa như một đứa trẻ được quà, tôi mỉm cười và khe khẽ đóng bức mành rồi bắt đầu cho một ngày như mọi ngày của tôi.
church snow christmas
(Hình: “Borrow” from internet :-) …)
Chị em tôi tĩnh nguyện xong là đến giờ lên xe viếng thăm… tổ ấm thứ hai của mình, nơi mà mỗi ngày từ thứ Hai đến thứ Sáu tôi giam mình làm công viêc tôi yêu thích để mưu sinh và cũng để giúp người khác.   Trời vẫn còn tối lắm.  U ám cả một vùng, tuyết cứ rơi đều, rơi đều, càng lúc càng nhiều.  Tuyết nương theo gió rồi chạm xuống mặt đường, chồng chất nhau tạo thành không gian trắng.  Rải rác những chiếc xe rải muối trên đường đang cặm cụi làm công việc  bảo vệ sự an toàn cho người tham gia giao thông.   Tôi vừa lái xe, vừa nghe radio.  Hôm nay, tôi không nghe băng tầng 91.5 FM như thường lệ, tôi chuyển sang băng tầng 94.7, băng tầng nhạc Giáng Sinh.  Lòng càng thấy an vui đến lạ lùng.  Tôi thầm kêu lên : Ôi Giáng Sinh Trắng!
Mặt đường dội lên thứ ánh sáng bàng bạc, không gian như thổi qua một luồng sinh khí mới.  Tôi lại bắt đầu một ngày mới thật hân hoan của khung cảnh Giáng Sinh ngày xưa đang tái hiện mỗi lúc một gần thêm, rõ rệt thêm.
Còn bây giờ, ngày đang ngã về chiều.  Phủ kín nơi đây là một màu trắng xóa, tôi cảm nhận sự ngọt ngào của Giáng Sinh đang dầm thấm sâu vào tâm hồn mình.  Cảm giác gần gũi của Sự Bình An đang hút hồn tôi.  Những trái châu đỏ rực được trang trí tinh tế quanh chỗ tôi ngồi.  Ah! màu Đỏ! màu Đỏ của Giáng Sinh, màu của máu, của sự sống. 
Hơn bao giờ hết, tôi hiểu và rất hiểu vì sao màu đỏ trở thành màu biểu tượng của Giáng Sinh.  Màu đỏ ấy thông báo một thông điệp vô cùng quan trọng đối với từng cá nhân con người đang sống trên trái đất này.  Màu đỏ ấy nhắc nhở tất cả chúng ta một sứ mệnh thiêng liêng của Thiên Chúa, Ngài giáng thế làm Người, để rồi, Ngài sẽ vì tội lỗi loài người mà chịu đóng đinh trên thập tự giá, để chính dòng huyết vô tội đỏ thắm của Ngài đổ ra vì tội lỗi của chính tôi và bạn.
Đối với nhiều người, Giáng Sinh Trắng như một điềm lành cho một năm mới sẽ đến.  Riêng tôi, Giáng Sinh Trắng trở thành biểu tượng cần thiết cho tâm hồn tôi.  Giáng Sinh Trắng mang đến cho tôi cảm giác Bình An trọn vẹn và rất thực.  Bình An ấy chẳng phải chỉ tồn tại trong khoảnh khắc để tôi tạm quên đi những khắc nghiệt của cuộc sống hiện tại, song, Bình An ấy ngự ở trong tâm hôn tôi vĩnh cửu, đưa tôi vượt qua mọi khắc nghiệt của thời gian. 
Hầu như ai đi xa cũng trở về nhà trong đêm Giáng Sinh.  Gia đình bố mẹ, anh chị em quay quần bên nhau trong đêm yên lặng, bên những ngọn nến ấm áp cùng hiệp một trong sự cảm nhận lẽ huyền nhiệm của Thiên Chúa, cùng đi dự lễ Giáng Sinh ở Thánh Đường trong tịch lặng.  Một cách riêng tư, mỗi người lặng lẽ để tâm hồn mình tìm gặp Chúa Bình An, Chúa Yêu Thương, rồi cùng nhau rời khỏi Thánh Đường trong niềm vui rộn rã hơn bao giờ hết…
Đôi khi, tôi ngồi trong căn nhà của mình và ngắm nhìn Giáng Sinh Trắng, màu trắng của Tuyết khiến tôi liên tưởng đến sự vô tội của Thiên Chúa.  Màu đỏ của ngọn nến bên tôi nhắc tôi nhớ đến Huyết Ngài đã đổ ra vì tôi, và màu xanh của ngọn nến lung linh nhắc nhở tôi Sự Chết của Thiên Chúa mang đến cho tôi Niềm Hy Vọng vì Ngài đã sống lại.  Niềm Hy Vọng mà tôi và bạn tuyệt đối có thể tin cậy.  Niềm Hy Vọng, con đường duy nhất cho sự sống của chính tôi, cho từng cá nhân con người đang sống trong vũ trụ đang được điều khiển bới chính Thiên Chúa.
Bạn đang nghĩ gì đấy?  Dù bạn đang suy nghĩ gì, xin hãy cùng tôi lắng nghe Bài hát này, cô Susan Boyle sẽ đưa chúng ta vào một đêm yên lặng, đêm an bình, đêm đông xưa giá lạnh trời đất đang cùng các Thiên Thần ngợi ca Nguồn Bình An của Thiên Chúa đang đến trần gian.. Giọng ca ngọt ngào thiên phú của cô ca sĩ đặc biết này sẽ dắt chúng ta vào một thế giới của Yêu Thương!
Nguyện Sự Bình An của Chúa Giáng Sinh vào từng cõi lòng! Nguyện xin sự Tha Thứ và Tình Yêu Cứu Rỗi của Thiên Chúa nhanh chóng lan truyền khắp cùng trời cuối đất! Amen!