Lâu quá mới có một entruy gởi cho Văn Đà Lạt 11 của Trương Lin. Xin mời các bạn gởi cho nhiều nhiều...
TIỀN NHẶT
Truyện ngắn của MINH NHÃ
Nó thức dậy khi trong phòng không còn người nào, có lẽ tất cả đều đến thư viện, mùa thi mà. Bụng kẹp lép, túi trống rỗng, mấy chén cơm ký túc xá từ chiều hôm qua chắng bõ bèn gì với cái dạ dày sinh viên vốn chăm chỉ hơn cái đầu.
Trên đường đến thư viện, nó ước mơ một cái bánh mì, một ly cafe để yên tâm ôn bài đợi giờ cơm trưa. Hình như trời có mắt, bên vệ đường một tờ bạc năm nghìn đập vào mắt nó. Nhanh chóng tạt vào mộ quán cafe, điểm tâm sinh viên nó thoả mãn ước mơ của mình.
Ra khỏi quán, nó vừa di vừa huýt sáo bài “Chủ nhật tươi hồng”. Bỗng sau lưng nó có tiếng khóc trẻ con, rồi giọng hét gay gắt của phụ nữ:
- Tao gánh nước từ khuya đến giờ mới được năm ngàn, sai mày đi mua gạo mày quăng mất, trưa nay ăn gì hở con !
Nó cuối đầu bước nhanh, sau lưng tiếng khóc trẻ con đuổi theo.
ĐIỆN THOẠI
Truyện ngắn của MINH NHÃ
Anh rất dễ bị thức giấc. Một tiếng động khẽ trong đêm cũng làm anh tỉnh ngủ và khi đã tỉnh rồi thì rất khó ngủ lại. Vậy mà từ khi mắc được cái điện thoại riêng ở nhà, anh luôn bị quấy rầy.
Có khi hơn mười giờ đêm, điện thoại reng..reng...reng. Anh cầm máy, bên kia một giọng nhừa nhựa hơi men:
- Alô, Hùng hả ? Sơn đây mà, Hợp đồng ký xong chưa ?
- Anh nhầm máy rồi, đây không phải nhà anh Hùng.
- Rụp. Tiếng cắt máy bên kia phũ phàng.
Cũng có khi lịch sự hơn: “ Alô phải nhà chị Thuỷ không ?”.
- Không phải, chị nhầm máy.
- Vậy à, tôi xin lỗi. Cám ơn anh.
Và có rất nhiều lần như vậy. Có điều, những cú điện thoại đêm khuya thường báo những điều bất thường nên lúc nào anh cũng phải cầm máy và phải thức suốt cả đêm. Đêm nay cũng vậy, vợ đi công tác, vất vả lắm anh mới dỗ được thằng nhóc ngủ. Vừa chợp mắt, thì lại reng ...reng. Anh cầm máy, giọng đầu dây bên kia có vẻ hối hả:
- Có phải nhà con Lan, con Hương trọ học không ạ.
Đang bực mình, anh đáp đại: ừ phải.
- Anh báo dùm, mẹ nó đang cấp cứu ở bệnh viện tỉnh, cám ơn.
- Anh chưa kịp thanh minh, thì bên kia đã cúp máy. Nằm với con anh thầm mong có điện thoại gọi lại, song chẳng nghe reng...reng. Thêm một đêm thức trắng.