BẢO THÚY
Cảm xúc trước xuân về của cô giáo ở B'Lao
Một chút lạnh đầu đông, đâu đó trên từng góc phố những chiếc áo ấm sặc sỡ thấp thoáng ẩn hiện, áo len học trò nhiều hơn trong mỗi ngày đến lớp. Mùa đông lại về…
Hôm qua Bảo Lộc với những ngày Nôel thoáng lạnh, thế mà sáng nay mùa xuân đã tràn về.
Xuân về trên môi cười bè bạn, xuân về trong ánh mắt mỗi người, xuân về trên từng góc phố Bảo Lộc thân thương. Và sáng nay, mùa xuân vừa ghé vào trường THPT Bảo Lộc.
Cả thầy cô, cả học sinh rạo rực đón xuân về, ai đó vừa cất lên câu hát “Em ơi mùa xuân đến rồi đó, xúc động lòng ta trước cuộc đời!”. Mà xúc động hơn là những cô cậu học trò cuối cấp vì chỉ còn mấy tháng nữa thôi là rời xa mái trường, rời xa thầy cô, rời xa mười hai năm đèn sách. Biết bao điều muốn nói, biết bao lời muốn viết, ấy vậy mà cứ ngây ngô không thể thành lời…
Dù mai chưa nở nhưng cây cối đang đâm chồi nảy lộc, Bảo Lộc đã rộn ràng trong sức sống mùa xuân, lòng người cũng đang ở vào khoảnh khắc giao cảm mãnh liệt nhất với cuộc đời.
Thế đó, mùa xuân lại về, lòng học trò rạo rực với mùa xuân.
Có một ai vừa đi ngang trường mà lòng như ngổn ngang trăm mối. Một chút thôi cũng đủ để lòng người ấm áp.
Vẫn có một ai mắc nợ với cuộc đời, mắc nợ với Webblog Văn 11 mà hẹn hoài chưa trả, đừng trách, đừng giận hờn vì những tất bật của đời thường cứ kéo về ngang lối, dẫu muốn mà chưa thể thành lời.
Cứ đổ lỗi cho mùa xuân vì mải vui mà quên đi nhiều việc, người ta sẽ nhẹ lòng hơn cho mỗi lãng quên trong cuộc sống hàng ngày…
Bảo Lộc, 1.1.2010 – 8.2.2010