Thứ Năm, 9 tháng 9, 2010

VỀ BẾN XƯA

Thơ PHẠM ÁNH

Đôi khi tìm nắng trong mưa
Tìm dịu ngọt giữa cay chua giận hờn
Biển khơi sao cạn nỗi buồn
Nghìn trùng dáng núi mỏi mòn nỗi đau.

Lơ ngơ râu tóc ngã màu
Đã “tri thiên mệnh” còn câu mây trời
Vụng về đành vậy em ơi
Dẫu vô tích sự vẫn người yêu thương.

Tìm trong nắng gió tha hương
Một chiều bình lặng mảnh vườn chân quê
Cánh cò khẽ chạm bờ tre
Em ơi nỗi nhớ anh về bến xưa.